Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

Đôi điều suy nghĩ sau một chuyến đi

Đôi điều suy nghĩ sau một chuyến đi
Chúng tôi vừa đi nghiên cứu học tập tại Singapore là quốc gia thuộc khu vực Đông Nam Á, được thành lập năm 1965 tuy nhiên quốc gia này đã có những tiến bộ rất nhanh trong khoảng thời gian từ 20-30 năm trở lại đây. Là một nước có nền kinh tế thị trường phát triển và tốc độ tăng trưởng kinh tế cao nhất khu vực Đông Nam Á. Singapore Chính phủ Singapore đã thực hiện cải cách hành chính từ đầu những năm 70; giữa những năm 80, Chính phủ đã đề ra phong trào “hướng tới sự thay đổi” mà trọng tâm là các giải pháp về đổi mới cơ chế quản lý để thích ứng với sự thay đổi; năm 1991, Chính phủ xây dựng chương trình cải cách công vụ mang tên “nền công vụ thế kỷ XXI”. Mặc dù thiếu nguồn tài nguyên thiên nhiên nhưng Singapore vẫn gặt hái nhiều thành công thông qua nỗ lực phát triển nguồn nhân lực, chống tham nhũng (Singapore được đánh giá là nước đứng đầu châu Á về minh bạch và chống tham nhũng) và ứng dụng công nghệ thông tin đứng thứ 2 sau Mỹ. Singapore có hệ thống giám sát, đánh giá công việc rất tốt, được coi là công việc thường xuyên, tự giác và trở thành nhu cầu trong công tác quản lý của các tổ chức, đối với cả các cơ quan Chính phủ, các doanh nghiệp và các tổ chức dịch vụ công ....Chính phủ ưu tiên đặc biệt đến công tác đào tạo, bồi dưỡng cán bộ, công chức, coi đây là giải pháp cơ bản nhất để xây dựng nền công vụ có hiệu quả.
Chúng tôi đến thăm và làm việc tại Trường chính sách công Lý Quang Diệu- Singapore được nhà trường tiếp đón nhiệt tình, cởi mở. Được cung cấp các thông tin liên quan hữu ích như: tình hình kinh tế xã hội của nước bạn, công tác đào tạo, bồi dưỡng; giải pháp chống tham nhũng...
Trong khuôn khổ bài viết này, tôi không có tham vọng nói những lời ca ngợi đất nước Singapore tuy nhỏ bé nhưng sự phát triển của nó đã khiến nhiều quốc gia khác phải kính phục. Tôi cũng không muốn mô tả về môi trường Xanh, Sạch, Đẹp đã trở nên nổi tiếng của họ. Tôi chỉ muốn nói lên những cảm nhận của mình về con người Sigapore để phần nào tự lý giải cho mình vì sao một đất nước nhỏ bé như Singapore lại nhanh chóng vươn lên trở thành một con Sư tử như chính biểu tượng của đất nước này.
Singapore gần như chỉ là một làng chài sau khi tách ra khỏi Malaysia vào thập niên 60 của Thế kỷ trước, diện tích nhỏ bé 685 km2, dân số ngày nay khoảng hơn 4,5 triệu người, tài nguyên khoáng sản hầu như chẳng có gì, đất đai cằn cỗi, đến cả nước ngọt cũng phải nhập về từ Malaysia. Singapore chỉ có duy nhất một yếu tố thuận lợi, đó là vị trí đắc địa để trở thành một hải cảng trung chuyến quốc tế. Tuy nhiên, có thể khẳng định một cách chắc chắn, Singapore phát triển như ngày nay chính là do con người. Ngoài sự may mắn của một quốc gia có được người lãnh đạo tài ba với tầm nhìn chiến lược, có khả năng dẫn dắt đất nước đi lên theo đúng quỹ đạo của sự phát triển thì yếu tố quyết định chính là những con người nơi đây, họ luôn làm việc, làm việc hết mình vì chính bản thân họ, gia đình và qua đó đóng góp cho sự ổn định và phát triển của đất nước.
Đi đến đâu, chúng tôi cũng đều có cảm nhận chung về người dân Singapore. Đó là sự chăm chỉ làm việc, làm việc tự giác và đặc biệt là rất chuyên nghiệp. Trong mấy ngày ngắn ngủi, chúng tôi được ghé thăm Nhà Quốc hội, Toà thị chính, Bảo tàng sáp, đảo Sentosa… Đến đâu chúng tôi cũng thấy không khí làm việc nghiêm túc, quy củ. Tất cả như một guồng máy vận hành liên tục và nhịp nhàng. Con người mà chúng tôi được gặp đều đem đến cho chúng tôi sự thán phục về phong cách làm việc chuyên nghiệp, tự tin và năng động. Họ có thể là những người rất trẻ, chỉ là những sinh viên song đã nhận toàn bộ hệ thống dịch vụ đón khách tại khu du lịch Sentosa, rạp chiếu phim 4D, công viên nhạc nước…thế nhưng về kỹ năng giao tiếp, am hiểu chuyên môn và độ tự tin của họ thì thật đáng ngạc nhiên. Đặc biệt, phong cách làm việc của người dân nơi đây, từ những người hết sức bình thường đều mang đậm tính chất phục vụ và tự giác tuân thủ những quy định nghiêm ngặt của luật pháp. Có lần, chúng tôi đến làm việc với Trường chính sách công Lý Quang Diệu, chỉ cách khách sạn chúng tôi ở khoảng 3 km, song bác tài xế taxi không rõ địa chỉ nên anh ta đi loanh quanh hết 30 phút mới tới nơi chúng tôi cần đến. Thế nhưng khi chúng tôi trả tiền, anh ta nhất định không lấy số tiền theo bảng tính tiền trên xe mà giảm giá 30% và còn xin lỗi vì chưa biết ngôi trường chúng tôi cần đến.
Rời quốc đảo Sư tử, trong mỗi chúng tôi đều có nhiều cảm nhận, song chắc chắn đều có một điểm chung là ấn tượng tốt đẹp về phong cách làm việc của người dân nơi đây, điều đáng để chúng ta suy ngẫm và học tập./.